Anh Trần Văn Cấp, xã Hoàng Nam (Nghĩa Hưng) kiểm tra nguyên liệu trước khi đưa vào trồng nấm. Ảnh: Do nhân vật cung cấp
Tốt nghiệp Đại học Mỏ địa chất, Trần Văn Cấp xin vào một
công ty chuyên thăm dò địa chất tại Hà Nội và mải mê với những công
trình từ miền núi phía Bắc đến những tỉnh miền Nam của nước Lào. Với mong
muốn một cuộc sống sum vầy trên chính mảnh đất quê hương, năm 2014,
Cấp xin thôi công việc đã gắn bó 4 năm để về quê nhà xã Hoàng Nam
(Nghĩa Hưng) trồng nấm. Đây là một quyết định khó khăn bởi anh vấp
phải sự phản đối của người thân, đặc biệt là người vợ đang làm
việc tại một ngân hàng ở Hà Nội. Bằng sự quyết tâm và kế hoạch rõ
ràng, cuối cùng vợ anh đã đồng ý từ bỏ công việc đúng chuyên môn,
đưa con nhỏ về quê lập nghiệp. Tuy nhiên, đến ngày về, bố mẹ vẫn
không chấp nhận việc vợ chồng anh bỏ công việc ổn định với bao công
sức học hành, trong khi những người làm nông ở quê tháng ngày dầu dãi
nắng mưa vẫn còn nghèo. Với vốn kiến thức “học lỏm” được trong những
ngày ở Lào khi chứng kiến một số người Việt sang dạy kỹ thuật nuôi nấm cho
người dân nước bạn và họ đã làm rất hiệu quả khi tận dụng được nguồn rơm
rạ có sẵn đem lại hiệu quả kinh tế cao, anh nghĩ ngay đến cánh đồng bát ngát ở
quê, nơi nguồn rơm, rạ sau mỗi vụ lúa dư thừa nhiều, không được xử lý
đúng cách gây ô nhiễm môi trường, trong khi đây là loại vật liệu rất tốt
để trồng nấm. Anh đã đăng ký khóa học về kỹ thuật trồng nấm tại Học viện Nông
nghiệp Hà Nội và đi tham quan một số mô hình trồng nấm ở các địa phương,
tìm mua giống nấm rơm tại Viện Di truyền nông nghiệp (Bộ Nông nghiệp
và Phát triển nông thôn) và trồng trên diện tích 300m2 của
gia đình. Nguồn vốn ban đầu còn hạn hẹp, không có tiền thuê nhân công,
hai vợ chồng phải làm thủ công, mỗi ngày vài trăm bịch, thu được khoảng
5-10kg nấm. Do chưa có kinh nghiệm, anh liên tiếp phải nhận thất bại khi nấm
chết hàng loạt, sản lượng thu về chẳng đủ cho gia đình ăn, bị thiệt hại mất 70
triệu đồng. Không nản chí, cùng với những kinh nghiệm rút ra sau những
lần thất bại, anh bắt tay vào trồng tiếp và bắt đầu chuyển từ hòa vốn
sang có lãi. Anh huy động mọi nguồn vốn mở rộng cơ sở sản xuất, từ 300m2 thành
1.000m2 và hiện tại là 3.000m2, đồng thời đầu tư
máy móc, thuê thêm nhân công. Anh tìm đến những xưởng gỗ lớn để thu mua
mùn cưa, bông phế phẩm ở các nhà máy dệt và thu gom rơm rạ ngoài cánh
đồng. Anh thường xuyên lên các trang mạng tham khảo và tham gia các lớp
tập huấn để nâng cao trình độ. Ngoài nấm rơm, anh nghiên cứu trồng thêm
các loại nấm khác để đáp ứng nhu cầu thị trường như nấm linh chi, nấm sò, nấm
hoàng đế… Do trồng nấm theo quy trình khép kín, nguồn nguyên liệu, nguồn nước
tưới cho nấm đều phải đảm bảo sạch, ngoài nguồn nước từ nhà máy, anh
dùng nước giếng khoan không nhiễm phèn, nhiễm khuẩn, thừa sắt để tránh nấm
bị chết. Đặc biệt, không dùng các chất kích thích nên sản phẩm nấm của cơ
sở nhà anh luôn đảm bảo, chất lượng, an toàn cho sức khỏe người tiêu dùng. Thị
trường chủ yếu tại Hà Nội, các siêu thị BigC, Metro. Chỉ tính riêng
các loại nấm ăn, mỗi tháng gia đình anh xuất bán khoảng 2 tấn, thu lãi hơn
30 triệu đồng. Đối với nấm linh chi có giá trị cao hơn, dao động khoảng 500-700
nghìn đồng/kg, sản lượng mỗi năm được khoảng 2 tấn, trừ chi phí lãi hơn 100
triệu/năm. Bên cạnh đó, cơ sở trồng nấm của anh tạo việc làm cho 5-8
lao động địa phương với thu nhập 3-4 triệu đồng/ tháng. Ngoài ra, anh
nhiệt tình hướng dẫn kỹ thuật cho bà con ở địa phương muốn trồng nấm, cải
thiện, nâng cao thu nhập.
Sắp tới, anh tiếp tục mở rộng sản xuất và thử nghiệm
thêm mô hình trồng rau quả sạch. Ở độ tuổi 30, với quyết tâm và sự
nỗ lực của bản thân, anh Trần Văn Cấp đã mang lại thu nhập gần nửa
tỷ đồng mỗi năm./.
Theo Báo Nam Định
Tác giả: Hồng Minh